Nhãn mác sản phẩm là một phần quan trọng thể hiện đẳng cấp sản phẩm của bạn, là công cụ phân biệt và làm nổi bật sản phẩm của mình so với các đơn vị khác. Công Ty TNHH In Ấn Long Thịnh Việt Nam tự hào là 1 trong số ít công ty in ấn tem nhãn chất lượng cao với giá thành thấp tại Bắc Ninh nói riêng và trên cả nước nói chung. Với: => Hệ thống trang thiết bị máy in, máy cán màng, máy cắt, máy dập,.. hiện đại => Đội ngũ công nhân viên chuyên ngành in ấn trình độ cao, giàu kinh nghiệm => Phương châm "Làm việc không trì hoãn" và "Hướng đến khách hàng" Long Thịnh đem lại các sản phẩm: ++ Tem nhãn decal, tem trắng, tem màu, tem mã vạch, tem dán lỗi, tem xi bạc,.. ++ Tem nhãn cho các ngành dược phẩm, may mặc, chế tạo linh kiện điện tử,.. Long Thịnh làm việc dựa trên các tiêu chí: ✓ Giá thành: Chi phí hợp lí, phục vụ khép kín từ bước thiết kế đến giao hàng ✓ Chất lượng: Thiết kế sáng tạo, sản phẩm in sắc nét, khâu kiểm tra thành phẩm nghiêm ngặt, đảm bảo mang đến sản phẩm chất lượng nhất đến tay khách hàng ✓ Tiến độ: Đảm bảo tiến độ in ấn và giao hàng nhanh nhất. In Ấn Long Thịnh phục vụ khách hàng từ khắp mọi miền đất nước. Với chất lượng cao và công nghệ tiên tiến, chúng tôi tự tin đáp ứng mọi nhu cầu về tem nhãn decal của khách hàng!

Bí mật kì lạ về hòn đảo nằm giữa Ấn Độ Dương

(PLO) - Đảo Ross – một hòn đảo vốn là thuộc địa trước đây của Anh bị bỏ hoang cách đây rất lâu ẩn chứa những điều bí ẩn thú vị và hấp dẫn.

Quần đảo Andaman và Nicobar của Ấn Độ là một nhóm 572 hòn đảo nhỏ bao bọc xung quanh. Chúng được biết đến với những bãi biển đẹp tuyệt vời, sinh vật biển phát triển mạnh, các dải san hô phong phú và các khu rừng nguyên sinh xanh tươi. Thế nhưng đằng sau vẻ đẹp thiên nhiên huyền ảo ấy lại ẩn chứa những điều bí ẩn về một quá khứ đen tối.

Trong đó, đảo Ross là một thị trấn khá bí ẩn. Đây là nơi lưu giữ tàn tích khu định cư của Anh ở thế kỷ 19 bị tàn phá.

Năm 1857, để đàn áp cuộc nổi dậy bất ngờ của người Ấn Độ, Đế Quốc Anh đã chọn những hòn đảo xa xôi này làm một địa điểm để xây dựng khu trại giam cho những người cai trị ở Ấn Độ. Năm 1858, người Anh đưa 200 tù nhân Ấn Độ đến đây. Đảo Ross đã được chọn là khu định cư đầu tiên của người tù vì có trên đảo có nước ngọt. Tuy nhiên, việc dọn dẹp khu rừng rậm đã khiến rất nhiều các tù nhân phải chết, trong khi các sĩ quan ở trên tàu bình an vô sự.

Khi khu vực trại giam được mở rộng, tù nhân đã được di chuyển đến nhà tù và doanh trại ở các hòn đảo lân cận. Ross Island trở thành trụ sở hành chính và cũng là nơi sinh sống cho các sĩ quan cao cấp cũng như gia đình của họ. Các biệt thự rộng rãi, các công trình kiến trúc theo thời gian, các sân cỏ được làm móng và sân tennis được xây dựng cùng với nhà thờ Presbyterian, nhà máy lọc nước, các doanh trại quân đội và bệnh xá.

Xuất hiện nhà máy điện đầu tiên

Một máy phát điện chạy bằng diesel đã thắp sáng hòn đảo xa xôi hẻo lánh, nâng Ross lên thiên đường lấp lánh được bao bọc bởi những nỗi đau xung quanh.

Cho đến năm 1942, việc giải quyết hình sự đã diễn ra sau khi bị buộc phải giải phóng tất cả tù nhân chính trị. Quân đội Anh còn lại đã trốn khỏi hòn đảo do chiến sự sắp xảy ra của Nhật Bản. Ngay sau đó, Ấn Độ giành được độc lập vào năm 1947 và đến năm 1979,  Hải quân Ấn Độ đã tiếp nhận nó.

Các tàn tích không bị xáo trộn của hòn đảo đã cho thấy  một cái nhìn thoáng qua về quá khứ thuộc địa và tàn bạo đã diễn ra ở đây. Các mái vòm, dấu vết khu chợ nhộn nhịp, gạch Ý và cửa sổ kính màu đã biến mất từ lâu. Thế  nhưng, những công trình không mái của Biệt thự Ủy viên, Nhà thờ Presbyterian cùng với những bức tường vô danh khác bị bỏ lại phía sau và được những rễ cây ficus quấn chặt bên ngoài.

Một cái nhìn thoáng qua về tương lai

Câu lạc bộ của Hạ viện trong quá khứ vốn được xây dựng để làm nơi giải trí cho các sĩ quan cấp thấp, sàn nhảy của họ luôn ngập tràn âm nhạc. Ngày nay tiếng chim là nguồn âm thanh duy nhất còn lại trong các khu sảnh bỏ hoang.

Đã gần tám thập niên kể từ khi khu trại hình sự bị đóng cửa, chấm dứt một chương đen tối trong lịch sử quá khứ thuộc địa của Ấn Độ. Ross Island giờ đây đã bị lãng quên giữa ngoài khơi Ấn Độ Dương. Sự bỏ rơi này đã đem lại hình ảnh về thế giới của chúng ta có thể sẽ trông như thế nào khi con người biến mất và tự nhiên bắt đầu cuộc tiếp quản này.